#TuyệtTình #ĐỗLễ #TìnhCa #NhạcTình #NỗiBuồn #HạnhPhúc #BiThương #YêuThương #NướcMắt #NgọtNgào #ĐắmĐuối #HậnTình #TìnhYêu #CảmXúc #SầuKhổ #BóngHình
Đỗ Lễ đã viết rất nhiều nhạc tình ca, những ca khúc lấy đi nước mắt và nhận được nhiều sự đồng cảm từ khán giả, bởi đâu đó trong cuộc sống vẫn có nhiều mối tình ngang trái như Đỗ Lễ. Nhạc của ông như những con nước lớn cứ liên tục tuôn ra biển cả, đánh ập vào người nghe bằng những con sóng dữ dội. Điều đó được thể hiện ngay từ cách ông đặt tên ca khúc: "Hận Tình", "Lời Người Yêu", "Oan Trái", "Sang Ngang", "Tan Vỡ", "Tình Buồn", "Tình Phụ", "Tuyệt Tình",….."Tuyệt Tình" là bức tranh bi thương về một câu chuyện tình đầy nước mắt, đôi tình lữ yêu nhau nhưng lại không đến được với nhau, lựa chọn chia ly dù đau đớn nhưng còn hơn sầu khổ dai dẳng suốt một đời. Những câu ước thề năm nào giờ như một giấc chiêm bao, tỉnh mộng bao yêu thương đằm thắm bỗng chốc vỡ tan thành bọt nước. Chỉ biết than trách sao trời lắm phũ phàng, cho đôi nhân tình đến bên nhau hạnh phúc nhưng chưa lâu lại tách biệt trong khôn cùng tuyệt vọng. Cái kết vẫn là hai trái tim tổn thương, ôm theo mối hận tình mà mong muốn xóa mờ bóng hình nhau, để không còn khổ đau, không còn nước mắt.
"Chuyện tình nhuộm lắm thương đau
Tủi hờn mang đến cho nhau
Vì yêu khổ đau đã nhiều
Em khóc những chiều
mùa thu hờn dỗi….."
Một câu chuyện tình buồn, một mối tình lắm thương đau, đến với nhau tưởng chừng như hạnh phúc nhưng cuối cùng lại chỉ toàn nước mắt và sầu khổ cho nhau. "Chuyện tình nhuộm lắm thương đau, tủi hờn mang đến cho nhau, vì yêu khổ đau đã nhiều" – Đôi tình lữ ấy dù biết khi bên nhau sẽ khổ, sẽ thương đau đến nhường nào, nhưng vẫn bất chấp. Dù biết là khổ, biết là đau nhưng tại sao người ta lại cứ lao đầu vào để rồi trái tim đầy rẫy những vết xước.
Chiều thu đầy buồn tủi, ngắm nhìn những chiếc lá vàng cuối cùng rụng rơi trên từng cung đường đã thay nao lòng. Nhưng còn xót thương hơn khi những giọt nước mắt của em cũng đang âm thầm rơi đọng trên hàng mi. Mùa thu có thể dỗi, cũng có thể hờn, nhưng còn em – trong cuộc tình này, em còn có thể dỗi hờn với ai được nữa. Đã kết thúc tất cả, đôi ta giờ như đôi người xa lạ, liệu sự giận dỗi của em có được người ủi an như chưa xảy ra chuyện gì hay không?
"…..Ước mơ chuyện tình đắm say,
thì nhiều đắng cay
Tình đời phũ phàng
Thôi đành, gạt lệ cúi đầu
Nhìn theo lần cuối bóng người mình yêu……"
Khi yêu ai cũng mơ ước cho cuộc tình mình bền lâu, mơ ước về một tương lai tươi đẹp và cùng người mình yêu được hạnh phúc đến "cùng trời cuối đất". Nhưng trời cao luôn biết cách trêu người, ước mơ là đắm say nhưng tình thực lại đắng cay, ước mơ là ngọt ngào nhưng đời lắm phũ phàng. Còn biết làm gì khi số phận đã an bài duyên kiếp, chỉ biết "gạt lệ cúi đầu" để nén đi những giọt nước mắt bi thương, dõi theo bóng hình người yêu lần cuối rồi sau này mãi cách biệt. Theo đuổi hạnh phúc là một điều chính đáng, trong tất cả chúng ta ai cũng mong cầu có được niềm hạnh phúc riêng cho mình, được bên người yêu đến trọn đời. Nhưng không phải ai cũng được như ý!
"…..Khi đã xa nhau rồi, lệ đẫm trên đôi môi.
Thầm trách ai phụ mình vì tình bạc bẽo.
Nay anh đem chôn vùi, chuyện tình đã dang dở
Dù có đem mộng về người cũng tuyệt tình……"
Xa nhau rồi thì còn lại gì trong chúng ta? Phải chăng là đôi dòng nước mắt trượt dài trên đôi môi, hay sự tổn thương nơi con tim bé nhỏ với đầy vết xước chồng chéo lên nhau. Cuộc tình mình tàn phai cũng chẳng thể trách ai, vì chẳng ai có lỗi trong câu chuyện này mà chỉ trách hai đứa cố chấp cho một mối lương duyên không kết quả mà thôi.
Dù biết tình là mộng, ta với người là "tuyệt tình" nhưng vẫn không ngăn được đôi trái tim lỡ nhịp, vẫn đắm chìm vào tình yêu không hạnh phúc. Để rồi chính đôi tay anh lại đem tình yêu của mình vùi sâu vào quá khứ, hòa vào bóng đêm vô tận, chỉ mong quên đi những hoài niệm về một cuộc tình dang dở.
"…..Ngày đi em nuốt chua cay,
nhìn anh xa cách đôi tay
Tình yêu này sao xót nhiều!
Em khóc những chiều
mùa thu lạc lõng….."
Đúng vậy! "Tình yêu này sao xót nhiều!" – Khi nhìn người mình thương đang dần ngược hướng, hai trái tim rõ ràng là cùng nhịp nhưng lại đang dần tách biệt. Ngày quay lưng với anh, em nghe như tiếng lòng mình vỡ nát, từng đợt chua cay dâng lên nơi tâm hồn này. Nhìn đôi cánh tay đã từng đan vào nhau giờ xa dần, như lòng mình bị ngăn cách một bức tường thành không gì có thể phá vỡ được. Anh có hay chăng biết em đã khóc thật nhiều, nước mắt em như bất tận cứ rơi mãi trong mùa thu lạc lõng ấy. Vì em biết đôi chúng ta chẳng còn cơ hội quay đầu, chẳng còn duyên nợ để được về lại bên nhau.
"…..Cố quên chuyện sầu nát tan
để lòng khóc nhau
Cuộc tình bẽ bàng!
Cúi đầu, hận tình suốt đời
Còn đâu mà nhớ bóng người tình xưa."
Một cuộc tình bẽ bàng, tách rời hai con người hạnh phúc….có đau không, có tan nát cõi lòng hay không? Đau đến tột cùng, đau đến tê tâm liệt phế, đau đến nỗi chỉ muốn hận tình suốt cuộc đời để lòng này ghi nhớ mãi, ghi nhớ trong cõi đời này đã từng xuất hiện một người mà bản thân yêu như sinh mạng, nhưng lại chia tay trong sự phũ phàng trước sự chứng kiến của thế nhân.
"Tuyệt Tình" nghe có vẻ bi thương bởi ý nghĩa của tên ca khúc, hai người yêu thương nhau sâu đậm, nhưng chợt quay lưng chẳng còn một chút can hệ – Đây có phải là "tuyệt tình"? Ngoài trời đang dâng lên từng đợt mưa lớn, nhưng em tình nguyện để bản thân mình ướt đẫm cũng chẳng nguyện ý cùng anh đứng chung một chiếc ô – Đây có phải là "tuyệt tình"? Tuyệt tình chính là cắt đứt một mối quan hệ, không còn tình cảm hay tình nghĩa gì cả, chẳng mong cùng người đó có bất kỳ liên quan nào, chẳng quan tâm họ có đang vì mình làm bất cứ điều gì hay không. Nhưng Đỗ Lễ vẫn còn rất nhân từ với người nghe nhạc, bởi cái tên "Tuyệt Tình" những trong ca khúc vẫn còn đôi phần tình cảm, vẫn còn những hoài niệm được lưu giữ trong trái tim của đôi trẻ. Họ vẫn còn hận, vẫn còn nhung nhớ về nhau.
Tình ca của nhạc sĩ Đỗ Lễ dù có ảo não và đau lòng bởi câu chuyện tình không trọn vẹn, nhưng vẫn có sự ngọt ngào và đắm đuối. Ông chỉ nói lên những điều diễn ra khi yêu, nói những câu người ta thường nói với mình, nói với nhau, những câu ân tình và hẹn thề. Không có sự vặn vẹo ngôn ngữ, cũng không có sự thêm bớt cho đậm vị bi thương hay sến sẩm. Lời than thở trong từng câu hát như những bóng hình của niềm mộng mơ, cho tương lai, cho người tình mai sau. Đỗ Lễ chỉ mong yêu thương cứ mãi như thế và được yêu một cách yên ả như thế, như vậy cũng đủ hạnh phúc trong tâm hồn rồi.
Chuyện tình nhuộm lắm thương đau
Tủi hờn mang đến cho nhau
Vì yêu khổ đau đã nhiều
Em khóc những chiều
mùa thu hờn giỗi.
Ước mơ chuyện tình đắm say,
thì nhiều đắng cay
Tình đời phũ phàng
Thôi đành, gạt lệ cúi đầu
Nhìn theo lần cuối bóng người mình yêu.
Khi đã xa nhau rồi, lệ đẫm trên đôi môi.
Thầm trách ai phụ mình vì tình bạc bẽo.
Nay anh đem chôn vùi, chuyện tình đã dang dở
Dù có đem mộng về người cũng tuyệt tình…
Ngày đi em nuốt chua cay,
nhìn anh xa cách đôi tay
Tình yêu này sao xót nhiều!
Em khóc những chiều
mùa thu lạc lõng.
Cố quên chuyện sầu nát tan
để lòng khóc nhau
Cuộc tình bẽ bàng!
Cúi đầu, hận tình suốt đời
Còn đâu mà nhớ bóng người tình xưa.